Vậy ông cho ở đâu là thú hơn cả?”. Người du-lịch đáp lại rằng: “Cảnh đẹp mắt tôi trông thấy đã nhiều nhưng không đâu làm cho tôi cảm động, vui thú bằng lúc trở về chốn quê hương, trông thấy cái hàng rào, cái tường đất cũ-kỹ của nhà cha mẹ tôi. Từ cái bụi tre ở xó vườn, cho đến con đường khúc-khuỷu trong làng, cái gì cũng gợi ra cho tôi những mối cảm tình chứa–chan, kể không sao xiết được”
Giải nghĩa. – Du-lịch = (du là chơi, lịch là trải) người đi chơi, trải nhiều nơi. – Du sơn du thủy = chơi chỗ sông, chỗ núi, những chỗ phong-cảnh đẹp. – Chứa-chan = nhiều bề bộn.
Bài tập Đặt câu. – Tìm những tiếng trong bài mà đặt vào những câu sau này: Người ta đi đâu xa về thì ………..đến thăm hỏi đông lắm. – Cái nhà tôi đã ba đời nay rồi, cho nên trông nó……lắm. – Có đi ra ngoài mới biết nhớ………nhà mình
Làm văn. – Trả lời những câu hỏi sau này: Quê hương anh ở đâu? – Nhà-quê anh có cái gì đẹp hơn cả?- Anh đã được đi những nơi nào rồi?
Chỗ quê hương đẹp hơn cả
School@net (Theo Quốc-Văn Giáo-Khoa Thư)
|