Cô Mão thơ-thẩn ngồi chơi một mình ở trong vườn. Cô thấy con mèo lượn qua, cô gọi, cô vẫy lại. Mèo đến lẩnn-quẩn ở bên cạnh, cái đuôi ve-vẩy như vui mừng, cái đầu ngẩng lên như chào hỏi, miệng thì kêu “meo meo” ra dáng bằng lòng lắm.
Cô Mão chơi với con mèo cũng lấy làm vui thích. Cô lấy tay vuốt-ve nó, ôm nó để ngồi vào trong lòng. Nhưng được một chốc, cô nắm đuôi con mèo, kéo một cái thật mạnh. Mèo bị đau, giận quá, giơ ngay chân ra cào cô một cái, xước cả tay, rồi bỏ mà đi mất.
Cô Mão xít-xa, lại thơ-thẩn ngồi một mình ở trong vườn. Thế mới biết người ác chẳng ai chơi với.
Giải nghĩa. – Thơ-thẩn = buồn bã, vì chỉ có một mình. - Lẩn-quẩn = quanh ở bên mình không rời đi chỗ khác. – Xít-xa = ý nói đau đớn, muốn kêu cho ra tiếng. Có nơi gọi là thít-tha.
Làm văn. – Trả lời những câu hỏi sau này: Mão ngồi một mình ở đâu? – Có con vật gì lượn qua? – Mão gọi mèo đến làm gì? – Lúc trước hai bên chơi với nhau tử-tế thế nào? – Về sau xảy ra chuyện làm sao? – Ý bài này muốn dạy ta gì?