Thừa-Cung cứ mỗi khi chăn lợn qua tràng, thấy tiếng giảng sách, thì đứng lại nghe, trong lòng lấy làm vui thích lắm, muốn đi học. Sau anh ta xin đến ở nhà học để dọn-dẹp, quét-tước. Từ-Tử-Thịnh thấy Thừa-Cung mặt mũi khôi-ngô, thuận cho ở. Lúc rảnh việc, anh ta chỉ chăm-chăm chúi-chúi học hành. Được vài ba năm Thừa-Cung thành một người học-trò giỏi, có tiếng thời bấy giờ. Nghèo mà chịu học chẳng đáng khen lắm ru.
Giải nghĩa. - Nuôi thân = Kiếm ăn cho khỏi đói. – Rảnh việc = Không có việc gì làm.
Bài tập
Đặt câu. -Tìm những tiếng trong bài mà đặt vào những câu sau này: Con mà cha mẹ chết sớm gọi là con ………- Thầy đồ dạy học thì phải….- Công việc kẻ tôi-tớ ở trong nhà là phải……….- Ai có……… thì mới thành được người học-trò giỏi.
Làm văn.– Trả lời những câu hỏi sau này: Tại làm sao Thừa-Cung phải đi chăn lợn? – Khi Thừa-Cung đi qua tràng học thì làm thế nào? – Thừa-Cung làm thế nào mà sau thành được người học-trò giỏi?
Nghèo mà chăm học thực là đáng khen
School@net (Theo Quốc-Văn Giáo-Khoa Thư)
|