Không lâu sau, chú gặp một con Voi to. Nhìn Voi kềnh càng, đi lại chậm chạp, Lợn con nghĩ:
Tên này tuy to lớn hơn hẳn ta, nhưng xem chừng không được nhanh nhẹn cho lắm. Ta phải đánh cho nó một trận, bắt nó phải biết sợ mới được.
Thế là chú lao vào cắn Voi. Nào ngờ Voi chẳng hề hấn mảy may. Đến lượt mình, Voi dùng vòi cuốn nhẹ một cái đã tóm gọn được Lợn con. Voi nhẹ nhàng giơ cao vòi lên, rồi thả Lợn con xuống đất, làm chú ta nằm bẹp bất tỉnh.
Tài ba, dũng cảm - sang mặt trẻ
Kiêu căng, mù quáng - nát một đời!
School@net
|