Trong cái loa phóng thanh ở nhiều nhà ga, nhiều đoàn tàu nếu nói “Hành khách chú ý…” thì khách vẫn nghe được, nhưng không hay, không dễ nghe, không văn minh bằng câu “Xin quí khách chú ý…” Nó tương tự như cái biển để ở cổng nhiều cơ quan mang vẻ cửa quyền hách dịch: “Xuống xe, xuất trình giấy tờ” mà đáng lẽ phải là: “Xin xuống xe và cho xem giấy tờ”.
Người xưa nói: “Lời nói không mất tiền mua” là thế. Chúng ta đều vội, cần nói gọn, nhưng nói gọn không có nghĩa là nói trống không, hách dịch, chỏng lỏn, khinh người.
Cũng nói luôn đã một thời gian dài nhiều nhà ga dùng phát thanh viên nói giọng, đâm ra lời nói thành buồn cười và vô nghĩa, ví dụ: “Xin quí khách đi theo đường nát gạch…” mà đáng lẽ phải nói là lát gạch. Vì gạch bị nát ra ư, sẽ đi thế nào? Hoặc: Tàu sắp đến ga Lam Định, Tàu đang vào ga Đò Nèn… May thay hiện tượng đó đã gần chấm dứt tuy rải rác còn nghe thấy ở nơi này nơi khác.
Xe lửa đã thành quen thuộc với toàn dân. Hình ảnh con tàu, nhà ga cũng như biến xe và những con người làm việc ở những nơi ấy, hay hoặc chưa hay đều có thể thảnh chuyện khen chê của hàng vạn con người ở khắp các vùng gần xa, nên dù chỉ là một lời nói, một động tác nhỏ cũng ảnh hưởng lớn đến xã hội.
Chúng ta đang cố gắng để tạo ra một xã hội văn minh văn hóa, càng không thể xem thường những điều tưởng là nhỏ nhặt. 5-2000
School@net
|