Có một sinh viên mới ra trường thi tuyển vào một tập đoàn tài chính lớn. Trên hành lang đến phòng phỏng vấn cô đã nhặt một túi rác lớn do ai đó vô ý vứt một cách bừa bãi trong khi các ứng viên khác thì hờ hững. Lúc này, người chịu trách nhiệm phỏng vấn đi qua và nhìn thấy. Cô tân cử nhân đã được nhận vào làm nhân viên của công ty ngay trong ngày hôm đó và mọi người đều bảo cô là may mắn.
Hóa ra để có được sự may mắn cũng rất đơn giản: Chỉ cần có thói quen lao động tốt là được.
Cũng có một chàng trai mới vào học việc tại một xưởng sửa chữa xe máy. Một người đàn ông mang chiếc xe máy bị hỏng đến nhờ anh sửa giúp. Không những chàng trai làm cho chiếc xe họat động tốt trở lại mà còn lau chùi và bảo dưỡng rất cẩn thận. Những thợ sửa chữa khác trong xưởng đều chế giễu anh thừa thời gian, mua việc vào người mà không được thêm tiền, nhưng chàng trai vẫn vui vẻ làm công việc của mình. Lần thứ hai, người chủ lại mang xe đến xưởng và đích thân muốn chàng trai trẻ sửa giúp. Cũng giống lần đầu, chiếc xe rất sạch sẽ và họat động tốt khi được trả về với chủ. Lần thứ 3, ông chủ của chiếc xe máy đã đến mời chàng trai về làm chủ một xí nghiệp chuyên sửa chữa máy móc trong tập đoàn của ông.
Hóa ra để có được thành công cũng rất đơn giản: Luôn làm việc hết mình mà không cần tính toán thiệt hơn là được.
Có một đứa bé nói với mẹ của mình: “Hôm nay con thấy mẹ rất đẹp”. Bà mẹ ngạc nhiên hỏi: “Vì sao vậy?”. Đứa trẻ ngây thơ nói: “Vì hôm nay mẹ không cáu gắt”.
Hóa ra để có được sự xinh đẹp cũng rất đơn giản: Chỉ cần không cáu gắt và luôn vui vẻ là được.
Có một ông chủ trang trại chuyên chăn nuôi bò, ông thường bắt đứa con trai duy nhất của mình đi chăn bò cùng với những công nhân khác. Mọi người trong trang trại bảo ông: “Ông chủ à, đừng để cậu chủ đi chăn bò như thế chứ, cực khổ lắm. Chăn bò đâu có thích hợp với một ông chủ tương lai như vậy”. Ông chủ trang trại nghiêm khắc nói: “Mục đích của tôi không phải nuôi dưỡng mấy con bò, tôi muốn nuôi dưỡng và đào tạo con trai của tôi biết quý sức lao động thôi”.
Hoá ra để nuôi dạy tốt con cái cũng rất đơn giản: Chỉ cần rèn luyện cho chúng biết chịu đựng khó khăn là được.
Một huấn luyện viên tennis hỏi học viên của mình: “Nếu quả bóng tennis chẳng may rơi vào một đống cỏ to thì chúng ta nên tìm như thế nào? Một học viên nói: “Bắt đầu tìm từ giữa đống cỏ rồi tìm ra hai bên”. Một học viên khác trả lời: “Tìm ở chỗ lõm nhất đống cỏ đó”. Học viên thứ 3 vội vàng nói: “Em nghĩ, nên bới tung đống cỏ lên”. Vị huấn luyện viên lắc đầu: “Đương nhiên là chúng ta nên tìm từ đỉnh cho tới chân đống cỏ đó chứ”.
Hóa ra con đường đi tới thành công cũng rất đơn giản: Chỉ cần đi đúng trình tự, không bỏ qua giai đoạn nào là được.
Một chú ếch sống trong ruộng nói với một chú ếch sống bên cạnh đường cao tốc: “Anh bạn, anh sống ở trên đấy rất nguy hiểm, chuyển về sống dưới ruộng với tôi đi”. Con ếch kia trả lời: “Thôi anh bạn ạ, tôi sống trên này quen rồi, ngại di chuyển và thay đổi lắm”. Mấy hôm sau, con ếch sống ở ruộng bèn lên trên đường cao tốc để thăm người bạn của mình. Lúc này nó mới phát hiện, anh bạn ếch đáng thương của nó đã bị xe ngựa cán qua, đang nằm phơi xác trên mặt đường.
Hóa ra phương pháp nắm giữ vận mệnh của bản thân cũng rất đơn giản. Tránh xa sự lười biếng và ngại thay đổi là được.
Có một nhóm các chú bé rất muốn được làm thiên sứ. Một ngày thượng đế xuất hiện và đưa cho mỗi cậu một cây nến và nói: “Hãy giữ sáng ngọn lửa cho đến khi ta quay trở lại”. Hai ngày rồi hai tuần, thượng đế vẫn chưa quay lại, lúc này các cậu bé đã nản và chẳng còn ai muốn giữ sáng ngọn lửa trên cây nến của mình trừ một cậu bé bị gọi là Ngốc. Kết quả là cậu bé Ngốc đó đã trở thành thiên sứ.
Hoá ra để làm thiên sứ cũng rất đơn giản: Cần kiên trì và nhẫn nại là được.
Một con lợn muốn được làm kẻ giúp việc cho thần tiên nên lên thiên đường nói lên nguyện vọng của mình, một vị tiên đã nhận lời. Đúng lúc đó, một con bò ướt át mồ hôi bước lên thiên đàng, vị thần liền nói với con lợn: “Hãy ra giúp đỡ con bò kia tắm táp một cách thoải mái đi”. Lợn nghe vậy trợn mắt nói: “Kẻ giúp việc của thần tiên làm sao lại phải đi tắm cho một con bò hôi hám như vậy được”. Vị thần nghiêm khắc trả lời: “Nếu nhà ngươi không đi hầu hạ kẻ khác thì ai biết nhà ngươi là kẻ hầu của ta”.
Hóa ra để trở thành thần tiên cũng rất đơn giản: Cho đi nhiều hơn những thứ muốn nhận là được.
Một tốp người đi đến sa mạc để đào vàng. Ai cũng cảm thấy rất mệt nhọc và khó khăn khi lê bước trên sa mạc bỏng rát đó, chỉ có duy nhất một người luôn tỏ ra vui vẻ trên suốt cuộc hành trình. Mọi người rất ngạc nhiên hỏi anh ta: “Sao anh lại có thế luôn vui vẻ được như thế?” Người thanh niên kia đáp: “Vì những thứ mà tôi mang là ít nhất”.
Hóa ra muốn có sự vui vẻ cũng rất đơn giản: Chỉ cần trong đầu bạn không suy nghĩ đến những thứ “nặng gánh” là được.
Vậy, sự kỳ diệu của cuộc sống chính nằm ở những thứ vô cùng đơn giản này
Buổi sáng sớm khi tỉnh dậy, sự kỳ diệu nằm ở chính khuôn mặt của bạn. Đó chính là nụ cười và một niềm lạc quan chào đón một ngày mới
Buổi trưa sự kỳ diệu chính là ở tấm lưng của bạn. Một tấm lưng có thể gánh vác mọi công việc và mọi khó khăn của cuộc sống mà không bao giờ bí ngã gập.
Buổi tối, sự kỳ diệu lại được hiện lên từ đôi chân của bạn. Một đôi chân rắn chắc, một đôi chân đã đạp bằng mọi trắc trở của một ngày và vẫn luôn đứng vững.
Sau khi đọc những dòng này, bạn thầm nghĩ: “Hóa ra cuộc sống vừa kỳ diệu vừa đơn giản như vậy đấy. Điều quan trọng là bạn có nhìn ra được điều đó hay không mà thôi.
Schoolnet (Theo stt)
|