Một buổi chiều mùa đông nọ, băng giá trắng xoá khắp các nẻo đường. Lừa phải thồ hàng qua một con sông đã đóng băng. Quen thói lười, nó lăn ra ngủ ngon lành. Các chú chim nhỏ bay qua sông nhắc nhở Lừa:
- Này, cậu đang ngủ trên dòng sông bị đóng băng đấy! Dậy mau!
Lừa mặc kệ. Vì rằng lời nói của chú chim nhỏ kia không làm đau như cái roi của ông chủ. Lừa ta lại say sưa ngủ, mặc cho băng cứ tan dần tan dần. Rồi “Rắc!”, Lừa rơi ùm xuống nước.
“Thích … nhàn”, chẳng lo làm gắng sức
Thói lười đưa … xuống vực, đương nhiên!
School@net
|